Đêm nay thành phố lại mưa
  Từng hạt nhỏ, vẫn rơi từng hạt nhỏ
  Kỉ niệm dột ướt căn gác trọ
  Những chiếc lá khô lạc đến nơi nào.
  
  Mưa đầu mùa không chậm cũng mau
  Anh cứ hứng cho đầy nỗi nhớ
  Chiếc thuyền giấy trôi vào lòng phố
  Sao trong lòng rét mướt vu vơ.
  
  Dặn lòng mình đêm ngủ cố nằm mơ
  Chiêm bao ấy có bao giờ lừa dối
  Mưa đến nhanh bởi vì mưa đi vội
  Chiếc lá vàng bỗng nổi gân xanh.
  
  Tay em gầy níu lại giọt mong manh
  Nhưng tất cả đã hóa thành ký ức
  Anh bỗng sợ một đêm nào tỉnh giấc
  Trời đang mưa nhưng quên nhớ một người.
(Trương Trọng Nghĩa)
  
Wednesday, June 13, 2007
Cho hạt mưa ngày xa
Subscribe to:
Post Comments (Atom)

 
K lãng mạn thật :)
ReplyDelete