Friday, March 30, 2007

Thần tượng - Idol




Thần tượng nên là ai và nếu có thần tượng trong cuộc sống, bạn cần phải làm gì?

Source: Tuổi Trẻ 30-Mar-2007
Theo dòng: Tuổi Trẻ 31-Mar-2007 , Khóc cười với fan VN

Cha tự tử để con được gặp thần tượng

TT - Ông Dương Cần Ký (68 tuổi) sinh sống tại thành phố Lan Châu (thuộc tỉnh Cam Túc, Trung Quốc) vì mong mỏi cho con gái được gặp Lưu Đức Hoa đã nhảy xuống sông ở khu vực Tiêm Sa Chủy (Hong Kong) tự vẫn, chấm dứt 13 năm chạy theo ước mơ theo đuổi thần tượng của con...

Bố chết vì cơn si cuồng thần tượng của con

Cô Dương Lệ Quyên 28 tuổi, là một trong vô số những fan điên cuồng vì diễn viên Lưu Đức Hoa. Suốt 13 năm nay cha mẹ vì muốn giúp con gái có cơ hội gặp gỡ, trò chuyện, xin chữ ký của thần tượng đã phải bán sạch nhà cửa, vay tiền nặng lãi, ngủ vạ vật ở các cửa tiệm ăn nhanh, dưới chân các khách sạn, lang thang từ đại lục sang Hong Kong.

Tuần trước, tại buổi tiệc sinh nhật của Lưu Đức Hoa (ngày 25-3-2007), dù đã được gặp và chụp được tấm ảnh lưu niệm với thần tượng nhưng cô Quyên không hề thấy thỏa mãn, còn muốn được nói chuyện riêng với thần tượng. Người cha đã cạn sạch tiền, tiền ăn, tiền thuê nhà trọ, tiền tiết kiệm. Chẳng biết làm sao để giúp con, chỉ còn cách đe dọa nếu Lưu Đức Hoa không dành thêm thời gian cho con gái rượu của ông thì ông sẽ tự tìm tới cái chết. Nói là làm, ngay buổi tối hôm 25-3, khi thấy con gái và vợ đã ngủ say, ông Dương viết tờ di ngôn dài ba trang A4 rồi nhảy xuống sông tự vẫn.

Rạng sáng 26-3, khi các nhân viên cứu hộ có mặt tại hiện trường, thi thể ông Dương đã nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Ngay đầu bức chúc thư người cha viết: “Lưu Đức Hoa, anh nghĩ anh là ai, tôi lấy mạng sống hi sinh vì con gái mình, tôi chết rồi anh phải đến gặp con tôi, phải ký tặng cho nó”.

Hai ngày sau cái chết của ông, bà vợ và đứa con gặp phải những lời chửi bới của người qua đường, vạ vật hết nơi này đến nơi khác. Cô con gái dại dột khóc lóc: “Bố chết rồi con ân hận lắm!”. Nhưng khóc cũng chẳng ai thương, cô nói tiếp trước máy quay: “Con sẽ chết theo bố!”.

Khi được hỏi: “Cô yêu anh Lưu hơn hay yêu cha hơn?”. Cô gái khóc rống lên: “Tôi yêu bố... tôi cần bố, tôi rất ân hận, tôi không thể ngờ rằng gặp được thần tượng của mình lại khó đến thế”.

Sống tốt trước khi thần tượng một ai đó

Từ trước đến nay Trung Quốc chỉ quen nghe áp lực cha mẹ dành cho con cái, chưa bao giờ lòng người hoang mang đến thế trước tình yêu mù quáng của người cha tội nghiệp.

Khi phóng viên lặn lội về Cam Túc điều tra, được hàng xóm cho biết họ rất ít khi thấy cả gia đình nấu cơm. Ông bố sợ bị vợ mắng con mắng, ngày ngày cun cút đi mua thức ăn rồi hâm nóng lên, để ở cửa phòng cho con gái. “Thỉnh thoảng chúng tôi bắt gặp hai vợ chồng ra ngoài sưởi nắng, chứ chưa bao giờ trông thấy cô con gái. Có lúc thấy họ đứng ở cửa ngơ ngẩn cười, chúng tôi còn hỏi đùa: “Đang đợi diễn viên Lưu đấy à?”.

Các phóng viên phát hiện ông Dương từng là thầy giáo, khi được hỏi, hiệu phó Trường Cam nói: “Trước khi nghỉ hưu ông Dương là một thầy giáo bình thường, mô phạm, có nghề, đã từng dạy lớp 12. Năm 1973 được điều về đây, đến năm 1995 chưa đến tuổi nghỉ hưu thì xin thôi việc. Mỗi năm ông Dương được cấp lương hưu là 1.700 tệ (gần 4 triệu VNĐ). Đôi lúc thấy ông lầm lũi đi lĩnh lương, nhưng không ngờ...!”.

Báo chí cuống cuồng đi săn tin và săn tìm Lưu Đức Hoa. Các diễn đàn được dựng lên với qui mô lớn.

Đài truyền hình quyết định sẽ suy nghĩ về một chương trình “Giáo dục người hâm mộ”.

Các ngôi sao đưa ra tuyên bố:

Người hâm mộ phải có trách nhiệm với sự cuồng nhiệt của mình.

Sống tốt trước khi thần tượng một ai đó.

Ngôi sao và người hâm mộ nên thiết lập mối quan hệ tương hỗ.

Quan trọng nhất là đôi bên phải luôn có sự cân bằng, bạn phải yêu bạn trước khi yêu người khác.

Và rất nhiều chủ đề khác xung quanh những lợi bất cập hại của chứng bệnh “fan cuồng” đang được xới tung lên.

Hành trình theo đuổi thần tượng của Dương Lệ Quyên

Năm 1994: Dương Lệ Quyên mơ thấy Lưu Đức Hoa, sinh mệnh thay đổi.

Năm 1995: Say mê diễn viên Lưu mất hết lý trí, bỏ học, thất nghiệp.

Năm 1997: Tiêu 9.900 tệ (hơn 20 triệu VNĐ) theo đoàn du lịch tới Hong Kong không gặp được thần tượng.

Năm 2003: Để thực hiện giấc mơ của con gái, ông bố bán nhà.

Năm 2004: Biết được thông tin Lưu Đức Hoa đang đóng Thiên hạ vô tặc ở Cam Túc, cô gái ngày ngày đứng trên đỉnh tòa nhà tám tầng vẫn không thấy được thần tượng.

Năm 2005: Cùng bố quay lại Hong Kong, không gặp được thần tượng.

Tháng 3-2006: Bố bán thận cho con đi tìm thần tượng.

Tháng 4-2006: Dương Lệ Quyên yêu cầu gặp Lưu Đức Hoa, nhảy lầu để uy hiếp bố.

Tháng 10-2006: Một đài truyền hình hứa hẹn sắp xếp cho Dương Lệ Quyên gặp Lưu Đức Hoa, lời hứa không được thực hiện.

25-3-2007: Dương Lệ Quyên gặp được thần tượng.

26-3-2007: Bố nhảy sông tự vẫn.

Các phóng viên tường thuật, sau vài ngày đau khổ, bà mẹ quyết định gói ghém hành lý về quê, cô con gái nắm tay mẹ ngoái đầu lại vẫn lộ vẻ lưu luyến, lẩm bẩm nói: “Bố chết rồi, nhưng anh ấy vẫn nên gặp con, ký tên tặng con, nếu không bố làm sao nhắm mắt xuôi tay!”. Cơn nghiện thần tượng của con ông Dương vẫn không hề thuyên giảm.

Theo tin mới nhất, vụ scandal xảy ra đột ngột này đang ảnh hưởng nặng nề đến quá trình quay bộ phim Tam quốc có sự tham gia của Lưu Đức Hoa. Đối với đoàn làm phim, scandal là việc riêng của Lưu Đức Hoa, đoàn làm phim không nắm rõ tình hình, không phát biểu, nhưng nhất định sẽ làm thiệt hại lớn cho Lưu, người chưa thể ngay lập tức về Cam Túc khuyên giải cô Quyên, và mới chỉ tuyên bố với báo chí: “Yêu tôi thế này tôi chịu không nổi”.



Nói túm lại, đọc bài này xong thì "no comments", bó tay. Chỉ xin nói ra một vài điều sau đây:

Rule 1: Diễn viên trong phim, ca sĩ trên sân khấu và người thật ngoài đời hoàn toàn khác nhau.

Rule 2: Thần tượng phải là người cho mình động lực phấn đấu và lý tưởng trong cuộc sống. Diễn viên ca sĩ chỉ giúp bạn giải trí và thư giãn tinh thần, không đủ điều kiện làm thần tượng.

Rule 3: Cha mẹ, anh chị trong gia đình cần phải hướng dẫn, chỉ dạy con em học hành, làm việc tốt. Những tấm guơng vượt khó, những người bãn lĩnh, tài năng mới đáng học tập.

Anyway, "idol", "hero" are some of the "buzzwords" which I never ever use. They're not in my dictionary just because these words are so ideal that in real life I really never find any chance to apply them to right people. I like to study, read books and learn stories from those who overcome challenges and become successful. The more I study and experience real life, the more I see the word "idol" is impractical and unreal.

Tell me your admired people are Bill Gates, Warren Buffett, Einstein, ... and I know who you are and somehow I’ll like and admire you too. Don't ever tell me your "idols" are Britney Spears, Tom Cruise, "Luu Duc Hoa", "Lam Truong", "My Tam", ... It's ok if you say you admire his/her voice, love to see his/her style and apperance but please don't make them your idols. Do you know and understand what the word "idol" really is? In Vietnamese, "idol" = "thần tượng" and it much or less relates to "worship". I know what your future will be if you choose those to be your "idols". It's stupid, useless and completely wasted of time.

-- (Khuong Nguyen)

Saturday, March 24, 2007

Happy Marriage to Huu Hien




Tối hôm nay họp lớp, bạn Hiền tuyên bố sẽ cưới vợ vào tháng 5 và sẵn dịp ra mắt vợ sắp cưới. Happy to him. Cuối cùng thì 1 bạn nam lớp phổ thông ngày ấy đã tiên phong đi lập gia đình. Ngồi nói chuyện ôn lại nhưng kỉ niệm xưa về những năm học cấp 3 thật vui.

Tốt nghiệp đại học, có việc làm ổn định và thành đạt thiết nghĩ mới chỉ đi được 1/3 cuộc đời, yếu tố gia đình quyết định đến 2/3 phần đời và sự thành công còn lại. Chúc 2 bạn (Hiền và Nguyên) hạnh phúc. Mọi người trong lớp nhớ theo cảm hứng bạn Hiền mà nhanh tay lẹ chân lên nhé. Ai chưa có bạn thi kiếm bạn, ai có bạn rồi thì sắp xếp tổ chức đám cưới nghen.

Wednesday, March 21, 2007

Bài thơ đo mắt

Hôm nay thằng bạn send cho mình một bài thơ ngắn, thấy hay và vui nên post lên blog luôn Mai mốt chắc phải rủ ai đo mắt mới được

Mắt em to hay mắt anh to,
Không tin hai đứa rủ nhau đo
Mắt chưa chạm mắt môi đã chạm
Mắt nhắm lại rồi làm sao đo

Source: Unknown

Monday, March 19, 2007

The Last Episode of Doraemon

Đoạn kết truyện Đôrêmon
Source: YoutaMoutechi

Đã lâu rồi không đọc truyên Đôrêmon. Hôm nay tình cờ đọc được đoạn kết này chợt thấy xúc động hơn bao giờ hết. Xúc động vì nhớ lại hồi còn bé mình đã từng yêu thích truyện Đôrêmon như thế nào, xúc động vì đoạn kết có ý nghĩa đã giúp mình nhận thấy được nhiều điều cao đẹp trong cuộc sống.

Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image

Tôi nghe thấy lời bài hát quen thuộc khi đọc đến phần cuối. Một kết thúc truyện thật đẹp và có ý nghĩa, xung quanh tình bạn chân thành của nhóm bạn chơi thân với nhau, theo tôi nghĩ tình bạn giữa Nôbita và Đôrêmon là đẹp nhất.

Đọc xong đoạn kết này một số bạn tôi đã hỏi tôi và chính tôi cũng tự hỏi mình rằng liệu ở ngoài đời, một Nôbita, với tính tình hậu đậu vụng về, kém thông minh như vậy có thể thay đổi nhanh chóng và vượt trội lên không? Tôi tin là có thể vì không có động lực nào mạnh bằng tình thương. Tinh bạn chân thành, tình thương thật sự là một phép màu có thể biến một người tầm thường nhất trở nên mạnh mẽ, vượt qua mọi khó khăn thử thách. Trong hầu hết các câu truyện mà các bạn đọc, phải chăng nhân vật chính, "the one" là người ban đầu không nhất thiết là xuất chúng nhưng họ đều trưởng thành và vượt lên rất nhanh nhờ vào điều căn bản nhất là họ biết cảm nhận đến tình yêu thương, sự tin tưởng của những người xung quanh dành cho họ? Vũ khí mà Harry Potter sữ dụng để chống lại thế lực hắc ám, sự cám dỗ là tình thương của ba mẹ đã bảo vệ Harry. Chính sự cảm thông, quan tâm đến bạn bè, ý thức đến những đau khổ, cái chết của người thân đã giúp Harry chống lại thế lực hắc ám mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Trong xã hội, ở một nơi nào đó, có thể bạn đã gặp hoặc hay tin về một người cha, làm quét rác, nhưng đã lo cho 3 đứa con mình đỗ đạt học vị bác sĩ. Hoặc một em bé bán khoai thi đậu vào Đại Học Y. Hoặc một người thanh niên gốc nông dân đạt học bổng nước ngoài và học không mệt mỏi vì đối với anh ta, việc học không thấm tháp vào đâu so với việc đồng áng mà cha mẹ anh phải làm và anh cảm nhận được điều đó.

Niềm đam mê, sở thích, sự ý thức, trách nhiệm hoặc ngay cả sự thù hằn, ganh tỵ là động lực nhưng phải chăng động lực mạnh mẽ nhất, cao đẹp nhất là tình thương? Tình thương có thể tạo phép màu trong cuộc sống và nó chỉ có thể được tìm thấy trong gia đình và tình bạn chân thành. Điều quan trọng nhất là những người trong cuộc chỉ có thể hiểu được nếu biết cách xây dựng và cảm nhận được nó.

-- (Khuong Nguyen)

Friday, March 16, 2007

Freedom and Peace

What is the meaning of freedom? In the modern age, I'm sure this is the question everybody (especially young people) can answer right away simply like "freedom is doing what you like". But taking more consideration about this, especially when you observe your friends' lives, your relatives, your society or when you read some stories and follow international news, have you ever asked this question again? If freedom really is "doing what you like", why there are people whom you think can do whatever they like (or you like and dream about, not they ) but you can't tell that they're free or at least completely independent? Simply talking, are they free of any constraints? Besides the physical constraints which everybody firstly thinking about like money, vehicle, illness, imprison, independent country, politics..., are there somehow philosophy and psychological aspects which we have to pay attention to?

Well, it's not any by accident that I check the meaning of freedom in wikipedia tonight to find out what is the meaning of freedom. Throughout 5 years since I first studied in university, met different people with different characteristics, cultures and living styles, I've been interested to observe and learn about my life and my living environment. In fact, in the beginning, I didn't intend to find out answer to any specific question but simply I like to observe, think and withdraw lessons or meanings.

Okay, back the meaning of "freedom" cited in wikipedia, they define it pretty complicatedly with highly academic, dry and compact words Sorry Mr. Wiki, I don't have time to look up dictionary Skimming through, I find there are some useful and interesting sentences as I paraphrased below:

Freedom is the ability to act without restraint.

In the context of internal control, freedom is also known as self-determination, ....

The protection of interpersonal freedom can be the object of a social and political investigation, while the metaphysical foundation of inner freedom is a philosophical and psychological question.

Inner freedom is a philosophical and psychological question. Interpersonal freedom and inner freedom come together in each individual as the internal and external values mesh together in a dynamic compromise and power struggle; the society fighting for power in defining the values of individuals and the individual fighting for societal acceptance and respect in establishing one's own values in it.

Spiritually, freedom encompasses the peaceful acceptance of reality.

Observing environment, reading the same essay or talking the same language doesn't mean that we all understand and perceive the same things. We observe things through our own prism of experiences or current status. Here my experience helps me highlight the final sentence: "Spiritually, freedom encompasses the peaceful acceptance of reality".

Just because I found out for long that the reality is not always what we want it to be, so in fact can we always do what we like ? In addition, the paradox is that what we like and love the most will be our constraints to freedom if we don't know how to accept the reality peacefully when they're gone. One for example that I used to be addicted to computer games. One day without it was extremely boring and I couldn't do anything else. As normal, I could do what I like (I'm free), but one day without it I'm imprisoned. If today electricity for your city is out, could you happily spend your day wandering around, visit your friends instead of laying in your house complainning about your boring day since you can't access to the internet, chat or watch tv? At the moment of complaint, could you consider that you're free?

To make it general, although I have to admit that I haven't had much living experience, I find peaceful people are those who are really free (even though they may have constraints in physical capabilities like lacking money, being ill or alone, but they're free since they accept it, cope with it well, happily and peacefully). Peace and freedom are closely related to each other. If you want to be free, of course you would like to improve your life and enhance your physical capabilities but don't forget there are psychological one which comes from learning and practicing to be peaceful.
-- (Khuong Nguyen)