Monday, March 19, 2007

The Last Episode of Doraemon

Đoạn kết truyện Đôrêmon
Source: YoutaMoutechi

Đã lâu rồi không đọc truyên Đôrêmon. Hôm nay tình cờ đọc được đoạn kết này chợt thấy xúc động hơn bao giờ hết. Xúc động vì nhớ lại hồi còn bé mình đã từng yêu thích truyện Đôrêmon như thế nào, xúc động vì đoạn kết có ý nghĩa đã giúp mình nhận thấy được nhiều điều cao đẹp trong cuộc sống.

Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image

Tôi nghe thấy lời bài hát quen thuộc khi đọc đến phần cuối. Một kết thúc truyện thật đẹp và có ý nghĩa, xung quanh tình bạn chân thành của nhóm bạn chơi thân với nhau, theo tôi nghĩ tình bạn giữa Nôbita và Đôrêmon là đẹp nhất.

Đọc xong đoạn kết này một số bạn tôi đã hỏi tôi và chính tôi cũng tự hỏi mình rằng liệu ở ngoài đời, một Nôbita, với tính tình hậu đậu vụng về, kém thông minh như vậy có thể thay đổi nhanh chóng và vượt trội lên không? Tôi tin là có thể vì không có động lực nào mạnh bằng tình thương. Tinh bạn chân thành, tình thương thật sự là một phép màu có thể biến một người tầm thường nhất trở nên mạnh mẽ, vượt qua mọi khó khăn thử thách. Trong hầu hết các câu truyện mà các bạn đọc, phải chăng nhân vật chính, "the one" là người ban đầu không nhất thiết là xuất chúng nhưng họ đều trưởng thành và vượt lên rất nhanh nhờ vào điều căn bản nhất là họ biết cảm nhận đến tình yêu thương, sự tin tưởng của những người xung quanh dành cho họ? Vũ khí mà Harry Potter sữ dụng để chống lại thế lực hắc ám, sự cám dỗ là tình thương của ba mẹ đã bảo vệ Harry. Chính sự cảm thông, quan tâm đến bạn bè, ý thức đến những đau khổ, cái chết của người thân đã giúp Harry chống lại thế lực hắc ám mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Trong xã hội, ở một nơi nào đó, có thể bạn đã gặp hoặc hay tin về một người cha, làm quét rác, nhưng đã lo cho 3 đứa con mình đỗ đạt học vị bác sĩ. Hoặc một em bé bán khoai thi đậu vào Đại Học Y. Hoặc một người thanh niên gốc nông dân đạt học bổng nước ngoài và học không mệt mỏi vì đối với anh ta, việc học không thấm tháp vào đâu so với việc đồng áng mà cha mẹ anh phải làm và anh cảm nhận được điều đó.

Niềm đam mê, sở thích, sự ý thức, trách nhiệm hoặc ngay cả sự thù hằn, ganh tỵ là động lực nhưng phải chăng động lực mạnh mẽ nhất, cao đẹp nhất là tình thương? Tình thương có thể tạo phép màu trong cuộc sống và nó chỉ có thể được tìm thấy trong gia đình và tình bạn chân thành. Điều quan trọng nhất là những người trong cuộc chỉ có thể hiểu được nếu biết cách xây dựng và cảm nhận được nó.

-- (Khuong Nguyen)

7 comments:

  1. Lau roi moi duoc doc Doremon. Hay, cam dong ...
    Thanks hai lua ;)
    atuan

    ReplyDelete
  2. Đoạn kết này thật sự rất có ý nghĩa. Nó như thắp sáng lại những ước mơ của mình. Đặc biệt là khi đọc lại câu chuyện ở vị trí là một người đã trưởng thành!
    Cám ơn bạn vì đã chia sẽ điều này với mọi người nhé!

    ReplyDelete
  3. Đoạn kết này rất hay, nó làm em nghĩ đến tuổi thơ của mình cùng những người bạn thuở nhỏ. Nhưng quan trọng hơn là nó đã thắp lại những niềm tin, những mơ ước đẹp mà em đã bỏ quên bấy lâu.

    ReplyDelete
  4. @vivi: Không ngờ cảm giác cua V nhạy cảm ghê. Bài này K post và V comment đã lâu nhưng đến hôm nay K va V mới nhận ra tụi mình là bạn từ cấp 1. Bối cảnh câu truyện Đôrêmon K post và background hình ngọn đèn cũng thật trùng hợp :-)
    Những kỉ niệm ngày xưa có ngây ngô nhưng thật đẹp. Chúc V những gì tốt đẹp nhất.

    ReplyDelete
  5. @atuan: Chúc mày thành công trong công việc. Biệt danh hai lúa là do mày đặt cho tao hồi con học lớp 10 đúng không. Hồi đó tao lên TP lần đầu thi Olymbic, còn lúa lắm. Anyway, tới giờ tao vẫn thấy là mình còn lúa :-)
    @dzothang: You're welcome. Chưa biết về bạn nhiều. Hy vọng vế sau có dịp nói chuyện nhiều hơn. Good luck :-)

    ReplyDelete
  6. À mà hồi nhỏ V thấy K rất giống nhân vật Đêkhi trong Đôrêmon đấy, học giỏi lại được các bạn nữ yêu thích (^_^). Nhắc mới nhớ lúc nhỏ tụi bạn hay lấy các nhân vật trong truyện, trong phim để đặt biệt danh cho nhau, đôi lúc làm V tức muốn khóc vì bị chọc, hi hi...
    Trong tuổi thơ của V, K là một người bạn rất đặc biệt. V mong tình bạn của chúng mình được bền lâu dù tụi mình không còn được ngồi chung lớp như ngày xưa nữa. Mong K luôn vui vẻ và mãi là người bạn đáng yêu trong lòng mọi người nha!

    ReplyDelete
  7. Cám ơn anh đã post đoạn cuối của câu truyện mà em rất thích., Nó đã làm cho em thấy lại được tuổi thơ, ước mơ của mình. Và đb hơn đó là một bài học về tình bạn, Khuong san arigatoo.

    ReplyDelete